Basel I

Basel I là một hiệp ước về quản lý rủi ro tài chính được ra đời vào năm 1988 bởi Ủy ban Basel về Giám sát Ngân hàng. Hiệp ước này được thiết kế để tăng cường tính ổn định của hệ thống tài chính toàn cầu bằng cách đưa ra các quy định về mức độ vốn tối thiểu mà các ngân hàng phải giữ để đảm bảo sự an toàn tài chính. Theo Basel I, tỷ lệ tối thiểu của tổng vốn và các khoản dự phòng tài sản phải đạt ít nhất 8% của tổng dư nợ tín dụng của ngân hàng. Hiệp ước này đã tạo nên cơ sở cho các hiệp ước Basel sau này, trong đó Basel II và Basel III được coi là các hiệp ước tiếp theo trong chuỗi các hiệp ước Basel.

Basel I được ký kết vào năm 1988 bởi các nước thành viên của Tổ chức Hợp tác và Phát triển Kinh tế (OECD) và nhằm đảm bảo rằng các ngân hàng có đủ vốn để bảo vệ khỏi các rủi ro tài chính.

Các tiêu chuẩn chính trong Basel I bao gồm:
  • Tỷ lệ vốn tối thiểu: Basel I đặt ra tỷ lệ vốn tối thiểu là 8% cho các ngân hàng, bao gồm 4% vốn cổ phần và 4% vốn bổ sung.
  • Phân loại tài sản: Basel I yêu cầu các ngân hàng phải phân loại tài sản thành hai loại: tài sản không rủi ro và tài sản rủi ro.
  • Tính toán rủi ro tài sản: Các ngân hàng phải tính toán rủi ro tài sản và dự phòng rủi ro tài sản để đảm bảo rằng họ có đủ vốn để bảo vệ khỏi các rủi ro tài chính.
  • Thẩm định nội bộ: Basel I đòi hỏi các ngân hàng phải có quy trình thẩm định nội bộ để đảm bảo rằng họ đang tuân thủ các quy định và đánh giá các rủi ro tài chính của mình.
  • Tính cạnh tranh công bằng: Basel I đặt ra nguyên tắc về tính cạnh tranh công bằng, nhằm đảm bảo rằng các ngân hàng được đánh giá và quản lý rủi ro tài chính một cách đồng đều và công bằng.
  • Báo cáo tài chính: Basel I yêu cầu các ngân hàng phải đăng ký và báo cáo về tình hình tài chính của mình theo các tiêu chuẩn quốc tế để tăng tính minh bạch và đáng tin cậy của hệ thống ngân hàng toàn cầu.

(*) Lưu ý: Nội dung được tổng hợp từ nhiều nguồn tin cậy, có giá trị tham khảo cho người tra cứu. Tuy nhiên, chúng tôi không chịu trách nhiệm trước mọi rủi ro do sử dụng nội dung này.